Nhìn hình ảnh này (blog basam), tôi lại nhớ mình ngày trước. Cũng sinh ra và lớn lên ở vùng quê, cày, bừa, cắt lúa đương nhiên là chuyện phải biết. Có điều, lúc tôi làm những việc này, tôi đã lớn hơn cậu bé trong ảnh.
Quê hương sau 38 năm giải phóng vẫn còn nghèo khó. Vừa rồi, về Quảng Nam làm CMND, dạo một vòng quanh Thành phố Tam Kỳ, lòng lại buồn bâng quơ. Khắp các tuyến đường chỉ toàn cơ quan chính quyền, không thấy doanh nghiệp đâu cả.
Nghe mấy đứa bạn nói, nó ước giờ có thể quay lại thời cấp 3, nó sẽ chọn con đường công chức (tất nhiên là phải chạy chọt). Nhiều đứa thời đó học từ dốt đến siêu dốt, giờ ngồi ghế công quyền hết rồi vì không thể đi đâu được. Quen biết, chạy chọt... giờ mình về làm cái CMND lại phải nhờ tụi nó giúp. Một cũng anh, hai cũng anh, rồi còn vài trăm uống nước.
Thế học giỏi để làm gì nhỉ!
No comments:
Post a Comment